Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

365 & 365

HÀNH TRÌNH TỪ CU LI THÀNH ÔNG CHỦ

24h
24h
Bạn sẽ biết thêm một kinh nghiệm và một quy trình khởi nghiệp ít rủi ro.

Có lần người quen hỏi tớ sao lại chọn trái cây để kinh doanh? Tớ đùa bảo: Rồi ai chả phải ngồi sau nải chuối bán trái cây, tớ bán trước cho có kinh nghiệm.

Thực tình chắc tớ có duyên với mặt hàng này hay sao mà lần chính thức khởi nghiệp tớ chọn trái cây các bạn ạ. Chả là nhà tớ ở gần Chợ đầu mối nông sản Thủ Đức. Tớ hay ghé đó chơi và cứ bị loá mắt bởi tài sản của mấy chủ vựa trong đó. Nhà thì toàn biệt thự, chạy xe thì toàn Mec với Audi. Vậy là tớ mê và nghĩ đây có thể là điểm mình bắt đầu.

Với lần trở lại này, không chấp nhận buôn thúng bán bưng như thời Sinh Viên, tớ không đi đứng đường nữa, mình đã qua cái tuổi thanh xuân, nhan sắc đã tàn phai rồi nên phải tính cách khác hiệu quả hơn, vậy là tớ chuyển qua ý tưởng bán sỉ (B2B). Nghĩ thế, tớ thiết kế một kế hoạch khởi nghiệp mới, con đường làm big boss.

Đây là một hành trình khó khăn, tớ biết thế vì không dễ để hiểu về quy trình kinh doanh này. Từ đầu vào ở đâu tốt nhất, rẻ nhất, lựa đúng loại, đúng trái ngon, trái dở, cách vận chuyển, cách bảo quản, thanh toán, và đặc biệt tìm các mối hàng và các đặc điểm về thời gian khi nào chợ đắt hàng, ế hàng mà chỉ dân chợ lâu năm mới biết... Cái này chả có cụ nào viết ra sách hay dám đem ra chém cả nên bó tay, bó chân không học được ở đâu. Chỉ có con đường nghề dạy nghề là nhanh và thực tiễn nhất.

Để bắt đầu cho ý tưởng lớn. Tớ làm việc nhỏ nhất là xin vào làm cu li trong chợ. Mục đích học lỏm nghề.

Đấy là một con đường tớ nghĩ phù hợp bạn ạ. Vào chợ tớ được tiếp xúc trực tiếp với chủ vựa, lái xe, cò hàng, dân bốc xếp. Đây là lúc tớ học nhanh nhất các bạn ạ. Chứ mấy cuốn sách về chuỗi cung ứng với Logistic chả giúp được mịa gì đâu. Và mỗi tối tớ còn kiếm được một khoản 200 ngàn đồng duy trì sự sống.

Công việc hàng ngày của tớ là kéo xe hàng từ xe tải vào các vựa trong nhà lồng. Hàng ngày kéo xe tớ được tiếp xúc trực tiếp với hàng, vậy là tớ lần mò tìm hiểu làm thế nào để biết hàng ngon, hàng không ngon, trái cây nào ở tỉnh nào là ngon nhất, nhìn thế nào để biết, nắn thế nào để biết.

Rồi lân la làm quen với chủ vựa, quan sát cách họ bán, cách họ lôi kéo bạn hàng.

Rồi bắt chuyện với lái xe, tớ tìm hiểu được cách đặt hàng, cách nhận hàng, cách thanh toán.

Đặc biệt chơi chung mấy thằng làm mướn cho các vựa, tớ biết cách bọn nó bảo quản, các trò tiểu sảo trộn hàng của tụi nó. Cực kỳ nhiều mánh nếu dân đi mua không biết là ăn quả lừa liền.

Bước tìm khách hàng là khó nhất. Ai cũng có mối, có bạn hàng và đều là dân sành sỏi. Mình chen vào rất khó.

Quan sát các chủ vựa tớ thấy nhiều kẽ hở trong kiểu buôn bán chợ mà mình có thể khai thác.

--- Uy tín là từ không có trong từ điển

Họ thường xuyên trộn hàng loại 2, 3 vào loại 1. Hàng cũ vào hàng mới, đẩy giá trục lợi...

--- Sợi dây liên kết khách hàng với chủ vựa hầu như không có. Họ mua đứt bán đoạn nên chỗ nào rẻ, hợp lý là họ mua.

Việc quan trọng là phải tiếp xúc với người mua xem họ có vấn đề gì cần được giải quyết. Đấy mới là cơ hội của mình. Mất một thời gian sau khi tan chợ, tớ ở lại tận tới 3, 4h sáng lân la làm quen, trò chuyện để tìm hiểu nhu cầu khách hàng, tớ hay làm bộ than vãn: Khi thì nghe ông a nói: Bọn chủ vựa khinh người vừa bán vừa chửi, khi thì bọn nó tráo hàng toàn hàng cũ... Như chạm vào nỗi niềm thầm kín lâu nay, khách cứ tự nhiên mà xổ ra một tràng dài.

Sau một thời gian làm trong chợ. Tớ biết khá rõ về cung cách buôn bán trong chợ đầu mối. Quan trọng hơn cả tớ biết được khách hàng họ đang có rất nhiều bức xúc mà trong chợ chưa giải quyết được.

Tự tin về dịch vụ mới của mình tớ quết định ra nghề, không làm cu li nữa về làm chủ thôi. Để thuyết phục khách hàng. Tớ chuẩn bị sẵn một tờ giấy, trong đó cam kết ba nội dung quan trọng nhất mà khách hàng họ cần và tự tin đi mời chào bạn hàng. Thật may nhờ gãi đúng chỗ ngứa. Họ gật đầu lia lịa.

Thế là tớ đã kiếm được những khách hàng đầu tiên bạn ạ. Cứ lầm lũi cầm tờ giấy đó đi chào hàng tớ dần đần có thêm nhiều khách hàng và thế là mở vựa riêng. Sau một khoảng nữa, nhờ ba điều trong tờ giấy tớ lân la làm quen với cả dân Tung Của để làm hàng xuất khẩu. Đó là ba câu thần chú may mắn mà giờ làm nghề gì tớ cũng dùng tới.

Để xin được công việc trong chợ không khó tí nào. Hồi đó tớ làm và cả bây giờ rất nhiều bạn SV ra đó xin việc làm thêm. Hơi vất vả tí nhưng thu nhập đủ trang trải cho việc học và sinh hoạt. Nếu các bạn là SV hay người khởi nghiệp muốn đi theo hướng làm thêm kiếm tiền và học ở trường đời. Đến chợ Thủ Đức nhé.
24h